Sự tàn phá các nhà cung cấp sinh thái đã đẩy chúng ta vào tình thế đối mặt với ô nhiễm môi trường, suy thoái tài nguyên, và các găng về an toàn vệ sinh thực phẩm (ATVSTP) trong suốt phổ quát thập kỷ qua. Tuy nhiên, thay vì kiếm tìm cách thức tu chỉnh và hồi phục lại những nhà sản xuất sinh thái này qua các điều tiết vĩ mô và vi mô, Việt Nam hình như đang tuyển lựa các con phố khác: đấy là tăng cường kiểm soát của con người với HSTNN thông qua đầu tư to – nông nghiệp kỹ thuật cao (NNCNC).
bản tính của NNCNC là tạo môi trường sản xuất nông nghiệp tách biệt hơn và được kiểm soát đa dạng hơn như nhà lưới, nhà kính, hệ thống tưới tiêu, dinh dưỡng, hệ thống điều khiển tự động…. Bởi thế, nếu vận dụng NNCNC đồng loạt ở qui mô to sẽ khiến cho những nhà sản xuất sinh thái sẽ tiếp diễn bị thương tổn hơn nữa: Ví dụ: loại chảy, khả năng cho thấm nước của đất, thụ phấn bất chợt, phong hóa và hình thành đất, tái hiện dinh dưỡng đất… đặc trưng là rộng rãi sinh vật học – nhân tố chi phối sống còn tới sự bền vững của chuỗi thức ăn và mạng lưới thức ăn trong bất chợt – chi phối trực tiếp đến việc thực hành chức năng của hệ sinh thái và phúc lợi của con người.
Tuy nhiên, phổ thông nhà nghiên cứu nông nghiệp đã cảnh báo và chỉ ra, các đòi hỏi đầu cơ lớn của NNCNC sẽ khiến tăng thêm khoảng bí quyết giàu nghèo vốn đã trở lên bít tất tay ở các vùng nông thôn trong suốt thời gian qua. Có thể nhận ra bài học của Ấn Độ là các người dân nghèo, thiếu đất canh tác lúa nước ở vùng Chandigar, Ấn Độ đã cố tình phá hủy hệ thống tưới tiêu (Ramboo, 1983). những người dân nghèo, trước các bất công do hệ thống tạo ra và bất lực để đổi thay trong rộng rãi trường hợp đã cố tình tàn phá không gian sống – phúc lợi chung của cả người giàu và người nghèo (Scott, 1985).
Về trong tương lai, sức cung ứng của hệ sinh thái nông nghiệp và chất lượng nông sản bị chi phối và quyết định bởi các dịch vụ sinh thái hỗ trợ như chất lượng đất, nước, và nhiều sinh học… chứ chẳng hề là các thiết bị khoa học cao (nhà lưới, phân bón tổng hợp, thuốc BVTV, hệ thống tưới đắt tiền…). Cho nên, trong điều kiện biến đổi khí hậu, suy thoái tài nguyên rộng khắp, và áp lực dân số như Hiện tại, việc bảo kê những nguồn tài nguyên nông nghiệp phải được xem là dành đầu tiên hàng đầu trong tiêu chí tăng trưởng quốc gia, đặc thù với nền tảng công nghệ kỹ thuật và nhà cung cấp còn rẻ như Việt Nam.
Trong điều kiện Việt Nam, các chính sách cần phải chú trọng tới việc phục hồi chất lượng của các nhà sản xuất sinh thái – đã bị tàn phá và giảm sút hiểm nguy trong phổ thông thập kỷ qua do việc lạm dụng các đầu tư hóa học, cơ giới hóa, và những qui hoạch tăng trưởng nông nghiệp thiếu khoa học và thiếu những để ý tới việc bảo kê và duy trì những nhà cung cấp sinh thái.
Bởi thế, nông nghiệp sinh thái – chứ chẳng hề chỉ tập trung vào nông nghiệp công nghệ cao - phải được xem là 1 lựa chọn thay đổi cho nền nông nghiệp thâm canh hóa học Hiện tại. Nông nghiệp sinh thái nhằm tăng cường năng lực thông minh của người dân trong các chiến lược thích nghi của họ nhằm thu được thành tựu phân phối nông nghiệp đạt hiệu quả cao nhất trên đồng tài chính, bền vững (bảo vệ được những nhà sản xuất sinh thái), cũng như đảm bảo chất lượng nông phẩm, và sức khỏe cho người sản xuất và người tiêu sử dụng tổng thể.
https://globalcheck.com.vn/he-sinh-thai-huong-phat-trien-nong-nghiep-thong-minh